Rồi cũng phôi pha những tháng ngày
Buồn vui nào biết có ai hay
Bao lần áo trắng xa trường cũ
Là bấy nhiêu lần nghe đắng cay
E ấp khói sầu vương mắt trong
Biệt ly người sẽ bước qua lòng
Nghe nhung nhớ gọi chiều đưa tiễn
Trên lối đi về tan ước mong
Còn lại chơ vơ một mái trường
Dặm nghìn xa khuất bóng người thương
Từ đây non nước xa mờ mịt
Tôi sẽ ngậm ngùi ôm nhớ thương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét